Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng tiều phu nghèo khổ sống trong một túp lều rách nát với hai đứa con là Hansel và Gretel. Một hôm, chẳng còn gì để ăn, người chồng quyết định mang các con bỏ lại trong rừng. Thế là hôm sau ông ta vào rừng cùng Hansel và Gretel. Đến một nơi đã cách xa nhà, ông ta nhóm lửa đốt một đống lửa to bắt hai anh em ngồi đợi ở đó. Đến cuối ngày Hansel và Gretel lo lắng cố gắng tìm đường về nhà nhưng chúng không thuộc đường trong khu rừng. Sau khi đã đi rất lâu trong rừng chúng tìm được một ngôi nhà nhỏ xinh xắn.
Mái nhà làm bằng sôcôla, những bức tường được xây bằng bánh mì tẩm gia vị và cửa sổ làm bằng đường trắng. Hai đứa trẻ đói bụng cắn rất ngon lành vào bức tường bằng bánh mì. Bỗng có một bà già xuất hiện trên thềm cửa, bà ta cho bọn trẻ ăn và cho chúng vào nhà. Thực ra đó là một mụ phù thủy. Mụ ta nhốt cậu bé vào một cái lồng và chờ khi nào cậu béo lên sẽ ăn thịt. Trong khi đó cô bé phải 1 Việc nhà. Cứ buổi sáng, mụ phù thủy lại gặm thử đầu ngón tay của cậu bé xem cậu có béo lên không.
Nhưng mụ phù thủy chỉ nhìn được dưới thấp và thế là mỗi lần như vậy Hansel lại đưa cho mụ một mẩu xương thay cho ngón tay của mình. Cuối cùng, mụ mất hết kiên nhẫn. Gầy hay béo gì mụ cũng sẽ ăn thịt. Mụ ra lệnh cho Gretel đun một chảo nước sôi to. Lát sau cô bé bảo mụ xem nước đã đủ nóng chưa. Mụ phù thủy cúi xuống chảo nước, bất thình lình Gretel xô mụ ngã vào chảo. Sau đó cô bé đến giải thoát cho anh và cả hai cuối cùng cũng tìm lại được nhà bố mẹ của mình.